Ký sự du lịch: vượt đèo khám phá Hà Giang

haoahoHà Nội là một trải nghiệm tuyệt vời đầu tiên của tôi khi đến Việt Nam. Sau vài ngày ở Hà Nội và đến thăm những địa danh nổi tiếng nơi đây, tôi mới thực sự bước vào một cuộc phiêu lưu đích thực. Aris bạn đồng hành của tôi đồng thời cũng là một nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp đã gợi ý về chuyến đi khám phá tỉnh miền núi phía Bắc Hà Giang bằng xe máy. Mảnh đất xa xôi và chứa nhiều bí ẩn này cũng chính là địa đầu đất nước Việt Nam, tiếp giáp với biên giới trung quốc. Vùng đất tự hào sử hữu những vẻ đẹp thiên nhiên kỳ thú mà có lẽ bạn chưa bao giờ thấy ở những nơi khác.
Những bức tường đã vôi lớn, những mỏm đá Granit hiện hữu ở khắp mọi nơi, những thung lũng hoa dại, ruộng bậc thang lên mây và rất nhiều những cung đường, đèo quanh co, uốn lượn bám vào sườn núi.
Nghe điều này có vẻ như một cuộc phiêu lưu tuyệt vời. Ngoài việc khám phá vẻ đẹp thiên nhiên chúng tôi còn có thể tìm hiểu văn hóa, lối sống, phong tục tập quán của người dân bản địa, mà chủ yếu là đồng bào người H’mông đen. Nói là làm, chúng tôi nhanh chóng bắt đầu cuộc phiêu lưu của mình.
 
1. Chuẩn bị:
 
Tại sao bạn muốn đi tới đó? Đó là câu hỏi mà chúng tôi thường hay bắt gặp từ những người dân địa phương. Trước khi đến thành phố Hà Giang chúng tôi đã liên lạc với anh Nguyên một người dân bản địa ở Hà Giang. Anh là một người vô cùng cở mở thân thiên và nhiệt tình, anh đang làm việc cho một resort ở Hà Giang, đã hứa giúp chúng tôi thuê trước hai chiếc xe máy thật tốt cho hành trình sắp tới. Tất cả những cuộc trao đổi, trò chuyện chỉ thông qua kênh Facebook với những đoạn chat rất ngắn. Chúng tôi đã rời Hà Nội với một tâm lý thực sự có một chút không chắc chắn và yên tâm khi chúng tôi nghe nói đôi khi rất khó để có thể sắp xếp xe máy để lên đó.
Việc di chuyển đến Hà Giang là rất dễ dàng, thuận tiện, chỉ một giấc ngủ thư giãn trên chuyến xe khách khởi hành hàng ngày ở Mỹ Đình vào buổi tối với giá 200k sau 8 giờ di chuyển chúng tôi đã có mặt tại thị trấn Hà Giang. Chúng tôi nhanh chóng tìm đặt khách sạn với giá chỉ 250k, sau khi đặt xong thì nhắn tin với anh Nguyên. Mọi thứ lại đâu vào đấy khi chúng tôi hẹn gặp được anh tại resort nơi anh làm việc. Đúng như lời hứa anh đã thuê giúp chúng tôi hai chiếc 125cc Honda ngọt, nhìn sắc nét và sạch sẽ. Sau khi cùng anh thưởng thức bữa ăn tại nhà hàng chúng tôi tạm thời nghỉ ngơi tại Đồng Văn kết thúc chặng đường đầu tiên của hành trình chinh phục Hà Giang.
 
Ngày thứ 1: Từ thành phố Hà Giang đến Đồng Văn (145km)
 
Phải nói rằng thời tiết thật lý tưởng với nắng nhẹ, không có mây và gió mát hiu hiu thôi vào mặt chúng tôi khi lái xe trên đường, lượn vòng vèo qua những cung đường hẹp quanh co bên sườn núi, quang cảnh hai bên đường đi thật tuyệt vời. Những bãi đá vôi dựng đứng, những loài thực vật mọc đa dạng đã trở thành bạn đồng hành trên đường di chuyển của chúng tôi.
 
Ký sự du lịch Hà Giang
 
Điểm xuất phát
 
Ký sự du lịch Hà Giang
 
Ký sự du lịch Hà Giang
 
Người dân chài vá lưới
 
Chúng tôi dừng chân đó đây nhưng điểm dừng chân đầu tiên của chúng tôi là một ngôi làng nhỏ cách xa Hà Giang. Nằm ẩn sâu bên trong con đường nhỏ, băng qua một cây cầu treo thô sơ, ọp ẹp để đi sâu vào trong làng. Như thường lệ, chúng tôi được chào đón bởi những đứa trẻ trong làng hiếu động, nhìn thấy những người khách lạ chúng reo hò, chạy theo xe phía sau. Sau khi đi dạo lang thang quanh làng một lúc, tôi nhận thấy có một ngôi nhà nhỏ với những làn khói đang thoát ra từng ống khỏi nhỏ. Tôi bị chú ý bởi tiếng cười lớn đến từ bên trong và tôi đã quyết định bước vào trong để thỏa mãn sự tò mò của mình.Tôi nhanh chóng được chào đón khi bước vào bên trong sau những lời thăm hỏi đầu tiên. Ngôi nhà khá tối, ánh sáng chỉ lờ mờ chiếu qua ô của sổ nhỏ, khỏi tỏa ra từ lò sưởi. Đây dường như là một gia đình lớn với nhiều thế hệ cùng chung sống gồm trẻ em, cha mẹ, ông bà và cô dì, chú bác. 
 
Ký sự du lịch Hà Giang
 
Ngôi làng nhỏ bên cây cầu treo
 
Ký sự du lịch Hà Giang
 
Người phụ nữ đang chuẩn bị bữa trưa cho gia đình
 
Ký sự du lịch Hà Giang
 
Một trong hai người bà của đại gia đình
 
Ký sự du lịch Hà Giang
 
Những đứa trẻ trong gia đình
 
Cụ già chủ nhà ngay lập tức mời chúng tôi thưởng thức món rượu gạo tự nấu. Sự niềm nở và nhiệt tình của họ khiến chúng tôi không thể nào từ chối một lời mời thiện ý. loại rượu này khá mạnh, nếu uống nhiều sẽ rất dễ say, bởi vậy chúng tôi chỉ xin uống một ít để giữ cho mình tỉnh táo tiếp tục hành trình. Ngay khi chúng tôi sắp sửa xin phép ra về, gia đình đã có lời mời chúng tôi ở lại ăn bữa trưa mà họ đã vừa tranh thủ chuẩn bị. Họ rất nhiệt tình và quyết đoán, bởi vậy chúng không có cách nào để từ chối lời đề nghị hào phóng của họ. Tất cả chúng cùng ngồi xuống trên sàn nhà, mỉm cười với nhau và ăn. Đó là một trải nghiệm mà tôi sẽ không bao giờ quên. Gia đình này rất nghèo khó, thậm chí nước uống cũng thiếu thốn nhưng họ vui vẻ được san sẻ bữa ăn của họ với hai người nước ngoài họ vừa gặp. Nhiệt tình và sự cỏi mở từ tâm của người dân nơi đây thực sự khiến cho tôi vô cùng ngạc nhiên và xúc động.
 
Ký sự du lịch Hà Giang
 
Chúng tôi ở lại dùng bữa trưa cùng đại gia đình người dân tộc Hà Giang
 
ky su ha giang
 
 
Chúng tôi nói lời tạm biệt với vị chủ nhà thân thiện và tiếp tục cuộc hành trình đến với cao nguyên  Đồng Văn. Tuy dọc hành trình chúng tôi đã mất khá nhiều thời gian vì bị níu chân rất nhiều bởi cảnh vật và con người nơi đây nhưng khi vượt qua một ngọn đèo đẹp với cái tên đầy thơ mộng Cổng Thiên Đường, chúng tôi vẫn quyết định dành thời gian để chớp lấy những bức hình đẹp ở đó và còn tranh thủ chụp ảnh với những đứa trẻ đang yêu mà chúng tôi bắt gặp trên đường đi. Hoàng hôn buông xuống cũng là lúc cảnh vật nơi đây phô diểm được vẻ đẹp tuyệt vời của nó. Khi những tia nắng cuối cùng còn đọng lại trên đỉnh các ngọn núi cũng là lúc chúng tôi đã có cuộc gặp gỡ đầu tiên của với một số khu vực dân tộc thiểu số. Họ hầu hết là người H’Mông. Những người đàn ông mặc áo chẽn cao cổ và mũ nồi và phụ nữ diện những bộ trang phục đầy màu sắc, mang giỏ tre ​​trên lưng. Những điều lạ mắt lần đầu tiên tôi được chứng kiến khiến tôi say sưa ngắm nhìn tới mức quên cả thời gian. Cưỡi ngựa dọc con đường ngoằn ngoèo giữa lúc trời sẩm tối bóng tối có một chút cảm giác hồi hộp và lo sợ nhưng cuối cùng thì chúng tôi cũng an toàn đến được Đồng Văn.
 
Ký sự du lịch Hà Giang
 
Cảnh view từ cổng Thiên Đường
 
Ký sự du lịch Hà Giang
 
Những người bạn nhỏ ven đường
 
Ký sự du lịch Hà Giang
 
Người dân tộc Mông đen
 
Ký sự du lịch Hà Giang
 
Những phụ nữ H’mông đang trở về nhà sau giờ làm
 
Chuyến xe khách lên hà giang
 
Chuyến xe khách lên Hà Giang
 
Chơ phiên hàng tuần là một sự kiện rất quan trọng đối với người dân nơi đây. Chúng tôi chuẩn bị lên lịch rất cẩn thận cho ngày tiếp theo. Đây là khoảng thời gian tuyệt vời nhưng chúng tôi đã đến muộn, hầu hết cách khách sạn và nhà nghỉ ở đây đều đã có người đặt và trong tình trạng bị full phòng. Sau khi hỏi thăm nhiều nơi thì may mắn là chúng tôi vẫn có thể tìm cho mình một khách sạn còn một phòng duy nhấ. Chúng tôi khá hài lòng với điểm nghỉ ngơi này. Chúng tôi kết thúc một ngày di chuyển liên tục với một bữa BBQ tại địa phương và một lần nữa được người dân nơi đây mời món rượu gạo quen thuộc. Chúng tôi đã có một quảng thời gian tuyệt vời với những người dân địa phương và lần này thì chúng tôi đã có thể uống thoải mái đến khi say mềm sau đó về khách sạn nghỉ ngơi, ngủ một giấc thật sâu để lấy lại sức.
 
Ký sự du lịch Hà Giang
 
Ăn tối cùng người dân địa phương
 
Ngày thứ 2: Chợ Đồng Văn và cac vùng lân cận.
 
Đó là ngày phiên chợ được mở và thị trấn trở nên nhộn nhịp tấp nập từ sáng sớm tinh mơ. Những người phụ nữ H’mông mặc trang phục truyền thống đầy màu sắc, súng sính rủ nhau xuống núi. Họ mang theo rất nhiều sản phẩm xuống phiên chợ. Những lái buôn, thương nhân, buôn bán đủ mọi thứ từ quần áo truyền thống, thuốc lá, hương, và trà.Người nông dân thì dắt trâu và lợn xuống chợ bán, đứng ven bên ngoài các khu chợ. Người thì bận rộn mặc cả, dạo quanh chọn hàng, tìm kiếm giá rẻ, đôi lúc cũng vui vẻ hớn hở khi được gặp bạn bè và người thân từ các làng khác. Khung cảnh khu chợ bận rộn, tấp nập và đầy màu sắc và thi thoảng cũng có những người nước ngoài dạo chơi, tham quan mua bán tại khu chợ này.Chúng tôi để ý có khá nhiều hàng quán bán đồ ăn sáng mở ra tại phiên chợ với đủ các món bún phở, mì, cháo…Tất cả đều nóng hổi và thơm phức khiến chúng tôi không thể cảm lòng mà ghé vào một quán và gọi mỗi người một bát phở đặc biệt với hương vị lạ miệng nhưng ngon tuyệt.
 
Ký sự du lịch Hà Giang
 
Phở nóng
 
Ký sự du lịch Hà Giang
 
Cô gái bán đồ thổ cẩm
 
Ký sự du lịch Hà Giang
 
Mặc cả
 
Ký sự du lịch Hà Giang
 
Khoảnh khắc thư giãn tại phiên chợ
 
Ký sự du lịch Hà Giang
 
Làm phở nóng
 
Ký sự du lịch Hà Giang
 
Ký sự du lịch Hà Giang
 
Toàn cảnh phiên chợ
 
Dạo quanh khu chợ một lúc, chúng tôi quyết định đến thăm một số địa danh nổi tiếng khác của Đồng Văn. Đầu tiên chúng tôi đã cố gắng để leo lên một ngôi làng nhỏ trên đỉnh đồi. Con đường đi lên đó thực sự rất xấu, vừa bé heo hút và rất gập ghềnh. Chỉ cần một con đường chạm khắc vào núi phủ đầy đá. Ngôi làng thì còn rất xa mà càng di chuyển chúng tôi càng thấy khó khăn vì nhiều đá nhấp nhô chặn ngang đường. Chắc hẳn, những người sống ở khu làng xa xôi kia muốn xuống chợ họ phải đi từ rất sớm và đi bộ hoặc đi ngựa chứ không thể nào dùng phương tiện gì để vượt qua những con đường như thế này. Cuối cùng chúng tôi quyết định quay lại vì ngôi làng còn rất xa mà không biết chắc chắn rằng quãng đường còn lại liệu chúng tôi có di chuyển tiếp được hay không cùng với chiếc xe máy quý giá của mình.
 
Ký sự du lịch Hà Giang
 
Ký sự du lịch Hà Giang
 
Những con đường men theo chân đồi
 
Khi trời đã sáng hẳn, mặt trời lên cao khỏi những ngọn đồi phía xa, chúng tôi đã quyết định chinh phục cột cờ Lũng Cú, nằm trên đỉnh đổi nơi tiếp giáp danh giới với Trung Quốc. Khi đi sâu vào trong thị trấn thì chúng tôi được hộ tống bởi một sĩ quan cảnh sát đến các trạm địa phương.
 
Chiều muộn khi hoàng hôn buông xuống trên cao nguyên đá cũng là lúc cảnh vật nơi đây được khoác lên mình một vẻ đẹp tuyệt diễm huy hoàng. Nó như bù đắp lại những khó khắn và di chuyển mệt mỏi mà hôm nay chúng tôi đã gặp phải.Tất cả nhộm một ánh vàng của nắng chiều, những ngọn đồi đổ bóng lên nhau. Đâu đó có bóng người hái củi lom khom dưới chân đồi. Một khung cảnh nên thơ đến lạ. 
 
Ký sự du lịch Hà Giang
 
Ký sự du lịch Hà Giang
 
Chúng tôi say xưa ngắm cảnh mà quên cả thời gian, khi bóng tối đã chùm xuống cảnh vật chúng tôi mới bắt đầu hành trình quay về khách sạn.
 
Ngày 3: Đồng Văn, Mèo Vạc, trơ về Hà Giang (180km)
 
Sáng hôm sau, chúng tôi đã thức dậy thật sớm để tiếp tục với hành trình cuối cùng trong chuyến khám phá Hà Giang. Đó chính là ghé thăm thị trấn Mèo Vạc: nằm cách Đồng Văn 20km, phải nói là một điểm du lịch tuyệt vời.Tôi đã từng khám phá nhiều nơi ở Đông Nam Á bằng xe máy nhưng có lẽ Mèo Vạc mà một trong những điểm dừng chân ấn tượng nhất của tôi. Được xây dựng bắt đầu từ năm 1959, những cung đường nhỏ hẹp nối liền hai thị trấn bám vào nằm cheo leo trên sườn đôi, dành cho những người yêu thích cảm giác mạo hiểm. Con đường dài hun hút hết lên cao lại xuống dốc, xoắn ốc và đôi lúc như nhảy vọt giữa lưng đồi. Lên tới đỉnh đèo Mã Pí Lèng, một trong tứ đại đỉnh đèo huyền thoại của Việt Nam, chúng tôi thu vào tầm mắt khung cảnh sông núi thật ngoạn mục. Từ trên cao nhìn xuống, dòng sông Nho Quế giống như một con rắn dài màu vàng nâu nằm uống lượn dưới chân những ngọn đồi cao đồ sộ. Mặc dù hơi nhiều sương mù tầm nhìn không được rõ lắm nhưng dù sao cũng thật ấn tượng. Tiếp tục men theo Con đường bám vào sườn đồi, 20km di chuyển thật là đáng giá từng phút giây. Bởi quang cảnh mang vẻ đẹp vô cùng ngoạn mục.
 
Ký sự du lịch Hà Giang
 
Thung lũng tuyệt đẹp
 
Ký sự du lịch Hà Giang
 
Say sưa ngắm cảnh
 
Ký sự du lịch Hà Giang
 
Đèo Mã Pí Lèng và dòng sông Nho Quế
 
Sau khi có một cuộc cafe ngắn tại thị trấn Mèo Vạc, chúng tôi nhìn lại con đường phía sau và lại tiếp tục với hành trình trở lại thành phố Hà Giang. Dọc đường chúng tôi đi qua nhiều làng nhỏ và những ngôi nhà trịnh tường, nhà sàn có kiến trúc độc lạ nằm e ấp bên sườn đồi giữa cảnh quan thiên nhiên thơ mộng thực sự làm tôi rung động. Nơi đây chủ yếu là người H’mông sinh sống. Chúng tôi vẫn cố gắng dành thời gian để dừng lại và chớp lấy tất cả những shot hình đẹp dọc đường đi và tranh thủ ghé vào một quán ăn nhỏ bên đường để thưởng thức những đặc sản của núi rừng. Người chủ quán thân thiện và hay cười lại mời chúng tôi món rượu gạo quen thuộc. Đến thòi điểm này hương vị rượu gạo dường như đã trở nên quen thuộc với chúng tôi. Và tôi cũng thắc mắc rằng cử chỉ thiết đãi khách tới nhà bằng rượu gạo liệu không biết đó có phải là tập tục văn hóa của người dân vùng cao Hà Giang không? Phải đến khi trời sẩm tối chúng tôi mới có thể quay trở lại thành phố Hà Giang.
 
Ký sự du lịch Hà Giang
 
Sau một vòng phượt khám phá khắp các nèo đường của tỉnh Hà Giang tôi phải khẳng định rằng, chiếc xe máy mà anh Nguyên thuê cho chúng tôi quả là rất trâu. Động cơ vẫn bon bon và dương như không hề hấn gì. Và điều tuyệt vời nhất còn đọng lại trong tôi sau chuyến đi đó chính là cảnh vật, thiên nhiên nhiên đẹp mê hồn, mỗi mét đường di chuyển đều để lại cho tôi những cảm xúc vô cùng ấn tượng và có lẽ tôi sẽ không bao giờ quên được cách sống, lối sống thân tình, cởi mở của người dân nơi đây. Nó làm những người khách phương xa như chúng tôi cảm thấy thân thương và ấm áp, xua tan đi những mệt mỏi suốt một chặng đường di chuyển rất dài và liên tục. 
 
Theo: escapology
Dịch: Tu Dang
Gọi
Maps
Chat