2 năm trước, tôi ghé thăm Mộc Châu bằng tất cả sự háo hức và bỡ ngỡ của một cô sinh viên đại học. Mộc Châu trong mắt tôi lúc đó lạ lẫm và mới mẻ với những đồi chè xanh mượt, với rừng thông bản Áng thơ mộng như một “tiểu Đà Lạt”. Ở vùng đất cao nguyên này vừa toát lên vẻ đẹp mộc mạc của vùng sơn cước, vừa gợi cho người ta cảm giác nhẹ nhàng và yên bình vô cùng.
Chuyến độc hành đầu tiên đó để lại cho tôi nhiều cảm xúc và kỷ niệm đẹp. Tôi đã đến những địa điểm nổi tiếng ở Mộc Châu mà người ta thường rỉ tai nhau. Tôi có cơ hội gặp gỡ những con người thân thiện và trải nghiệm nhiều điều quý giá. Và tôi thầm cảm ơn sự sắp đặt của cuộc sống khi mang đến điều bất ngờ nhưng dường như rất đúng thời điểm.
Chuyến đi ngày đó, tôi vô tình quen một chàng trai tại một quán cơm bình dân trong thị trấn. Sau vài ba câu hỏi han, chúng tôi bắt đầu trao đổi về các điểm tham quan, về hành trình và cảm nhận cá nhân. Theo những gì anh chia sẻ thì tôi cảm nhận rằng, anh là một người đam mê du lịch và có nhiều trải nghiệm hết sức thú vị. Anh tư vấn cho tôi kinh nghiệm và kỹ năng cần thiết cho chuyến du lịch một mình. Sự chân thành và cách nói chuyện cuốn hút của anh khiến tôi thật sự bị hấp dẫn. Có lẽ, do phát hiện ra nhiều điểm tương đồng nên chiều hôm đó, chúng tôi đã cùng nhau tới tham quan thác Dải Yếm.
Anh như một hướng dẫn viên nhiệt tình giới thiệu về ngọn thác nổi tiếng này. Nhờ có anh, tôi biết thêm về tên gọi Dải Yếm và câu chuyện về một cô gái quăng dải yếm xuống dòng nước lũ để cứu người yêu. Kết thúc chuyến đi, chúng tôi trao đổi số điện thoại rồi tạm biệt.
Thế là cũng đã 2 năm trôi qua… Hai năm trước, tôi để lại Mộc Châu chút thương nhớ và lời hẹn sẽ trở lại với người yêu thương nhất. Hai năm sau, về với Mộc Châu không phải cô gái ngây ngô ngày nào mà là tôi với sự chững chạc sau một thời gian lăn xả và trải nghiệm. Mọi thứ có thể thay đổi, duy niềm vui cùng sự háo hức vẫn giống như ngày đầu. Đặt chân tới thác Dải Yếm thân yêu, tôi sung sướng hét lên: “Mộc Châu ơi! Tôi đã giữ đúng lời hẹn”.
Dường như mỗi chuyến đi luôn là một món quà đặc biệt. Bạn biết không, chàng trai năm nào giờ đã trở thành chồng tôi. Chúng tôi vừa kết hôn và đang tận hưởng những ngày trăng mật hạnh phúc trên chính cao nguyên này.
Nếu không có chuyến đi kì lạ đó, tôi bây giờ sẽ ra sao?
Cảm ơn Mộc Châu. Cảm ơn thác Dải Yếm. Cảm ơn lời hò hẹn vu vơ của cô sinh viên năm nào…